Buồi to quảng ngãi cho các chị em nếu có nhu cầu

Nhưng chẳng được gì, cô chạy một mạch rời khỏi tầm mắt của tôi. Gửi xe ở đó, nó xách cái làn có chứa tôi đi vào một cái hộp gì đó bằng sắt, lúc này tôi mới thấy sờ sợ, nó cho mình vào đó không biết để làm gì, cũng may là nó đi cùng, chứ nếu nó thả tôi một mình ở trong cái hộp đó chắc là tôi phải chống cự đến cùng. Nhưng tôi dám cá luôn, cái ánh mắt nhìn của tôi, cái lưỡi của tôi, cái quẫy đuôi kiểu mừng mừng của tôi cũng làm cô chủ hiểu rằng tôi rất đáng yêu và cả đáng thương nữa. Gọi mày là gì bây giờ nhỉ. Anh nằm xuống đi. Quả đúng như vậy, nó lại gần tôi và xách cái làn đựng tôi trở lại bàn uống nước. Vì tôi đang ở trong cái làn không chạy ra được, nếu tôi mà được tự do, chả tội gì tôi không chạy lại phía cô chủ mới mà liếm liếm vào cái bắp chân cô ấy, biết đâu lại được một quả trứng vịt lộn luôn không biết chừng. Aaaaaa, nhẹ thôi không anh ra mất. Tôi có đáng vậy không hả trời, đúng là kiếp chó mà. Tôi quẫy quẫy cái đuôi, ngoáy ngoáy cái mông ngẩng đầu chó lên nhìn cô chủ “Cho tôi ở lại đi mà, sướng khổ thế nào tôi cũng chịu”. “Ô, hai cái đít cô chủ mới của tôi nó to thế không biết, núng nính như một cục thịt mỡ, đít loài người khác hẳn loài chó”.